Con mụ tổng tài ga gã bạn đối tác đóng gạch, trăng trên cao mà thôi. Chưa bao giờ cô thấy mình tự do thoải mái như vầy hết cả. Thật sự thì mới đầu Phương không tính toán gì hết, cô chỉ muốn tìm cớ để nói chuyện với Quang thôi, Con mụ tổng tài rủ gã bạn đối tác chơi xếp hình rồi chắc sẽ hẹn hò rủ rê cậu ta đến đâu đó ‘làm ăn’ sau. Đến khi thực tế diễn ra, không gian thuận lợi quá, cứ mãi lo phang phập vào nhau làm Phương quên hết mọi thứ xung quanh. Phương thấy diễn biến tự nhiên như vậy cũng rất hay, nó vô tình cho cô khám phá thêm một góc riêng rất thú vị của trường mình vào ban đêm.