Mẹ kế vô cùng nhu mì bị thằng con bất hiếu hấp diêm, chứ chẳng chuyện trò gì mấy) như thể tôi có duyên nói chuyện lắm(lúc đó tôi biết chẳng phải do tôi biết nói chuyện đâu, Dì ghẻ cực hiền lành bị thằng con bất hiếu hấp diêm chẳng qua chúng nó lấy cớ để có thể vừa nói chuyện vừa liếc mắt nhìn bạn gái tôi, hoặc nhân tình huống nào đó được nói chuyện với cô ấy… không sao tôi đã quen dần chuyện đó rồi và cảm thấy sung sướng vì từ bây giờ mình có thể dễ dàng hòa nhập với xã hội hơn cái xã hội mà trước đây mình rất thu mình với nó). Có những cậu bình thường nói chuyện với tôi thì chẳng sao, nhưng khi có